Quy trình quen thuộc diễn ra, trên tay Ôn Văn và Ngô Vọng đều xuất hiện một dấu ấn trò chơi, hiện giờ trò chơi đã thành lập, thẳng đến khi một bên không thể trả tiền thưởng, bằng không trò chơi sẽ không ngừng lại.
Sau khi trò chơi thành lập, Ôn Văn đã âm thầm liên hệ Sở Vĩ, bảo hắn có thể đi tới tiêu diệt quái vật.
Trước khi trò chơi chính thức bắt đầu, ván đầu tiên là đổ xí ngầu, ai ra nút lớn thì thắng, Ngô Vọng và Ôn Văn phân biệt tiến hành ném xí ngầu, Ngô Vọng ba nút, Ôn Văn năm nút.
Ván đầu tiên, Ôn Văn thắng!
Ngô Vọng tiền muôn bạc biển không thèm để ý ném cho Ôn Văn một cái khiên vẽ hình Bullseye, là vật thu nhận mà hắn đưa cho Ôn Văn.
"Tấm khiên này có thể suy giảm uy lực đòn tấn công của cấp Tai Nạn, bắn ngược đòn tấn công từ cấp Tai Nạn trở xuống, mặt khác chỉ cần mày cầm cái khiên này, lúc kẻ địch tấn công sẽ vô thức xem khiên làm mục tiêu, thực lực càng thấp thì lại càng bị cái khiên này ảnh hưởng."
"He he, là đồ tốt nha."
Đối với Ôn Văn mà nói, năng lực phòng ngự của tấm khiên này thật ra không có tác dụng gì lớn, có điều thứ này rất thú vị, vì thế anh dứt khoát nhận lấy.
Ván thứ hai là oẳn tù tì, Ôn Văn và Ngô Vọng phân biệt đặt ba lá bài trên chiếc khay trước người bức tượng vũ nữ bằng đồng.
Tượng vũ nữ mở ra, Ôn Văn ra búa, mà Ngô Vọng ra bao, ván này Ngô Vọng thắng!
Ngô Vọng mong đợi nhìn Ôn Văn nói: "Hiện giờ đến phiên mày thực hiện chuyện mà mày nên làm rồi đấy!"
Ôn Văn bất đắc dĩ cầm lấy Chước Hổ, do dự thật lâu mới nổ súng vào một siêu thợ săn.
Tử đạn ẩn chứa lực phá hoại mạnh mẽ, một siêu thợ săn không đề phòng bị một phát súng của Ôn Văn bắn ngã, bị đạn xuyên qua, toàn bộ phần đầu bị bể nát, té ngã xuống đất không nhúc nhích, hơi thở hoàn toàn biến mất, hiển nhiên đã chết.
Ôn Văn nói bắn bể đầu, liền bắn bể đầu.
Ngô Vọng cười như điên, quy tắc trò chơi không bị kích hoạt, chứng tỏ Ôn Văn đã hoàn thành quy tắc, thật sự bắn bể đầu một siêu thợ săn!
"Tao chính là thích người sảng khoái như mày!"
Nhiệt tình với trò chơi của Ngô Vọng đột nhiên phừng lên cao, tiếp tục cùng Ôn Văn chơi trò chơi thú vị nhỏ khác, thua liền hai ván cũng không tức giận, đồng thời còn ra tay rất hào phóng, lại cho Ôn Văn hai món vật thu nhận.
Lúc Ngô Vọng chiến thắng lần thứ hai, hắn trừng to mắt, mong đợi nhìn Ôn Văn, không biết lần này Ôn Văn muốn giết ai.
Khóe miệng Ôn Văn nhếch lên, biểu cảm có chút không kiềm được, cầm súng nhắm vào một siêu thợ săn, bắn một phát.
Khóe miệng Ngô Vọng sắp ngoác tới mang tai tới nơi rồi, lần này lại có một hơi thở của một siêu thợ săn biến mất, trò chơi tìm tới cửa này hời quá hời rồi, nếu như tất cả những kẻ chơi trò chơi với hắn đều giống như Ôn Văn thì tốt biết bao nhiêu.
Đột nhiên, Ngô Vọng biến đổi sắc mặt, kịp phản ứng ra.
"Không đúng! Không đúng! Không đúng!"
"Siêu thợ săn ngươi giết lần thứ nhất và lần thứ hai là cùng một người, đầu của hắn rõ ràng đã bị bắn bể, hiện giờ sao vẫn còn đứng đó cho ngươi bắn lần nữa chứ?"
"Rõ ràng tao nhìn thấy hơi thở của nó đã biến mất rồi, loại vết thương như thế ngay cả thuốc vạn năng cũng không có cách nào trị hết, vì sao hắn vẫn còn có thể đứng dậy được?"
"Mày giở trò bịp bợm, mày rõ ràng chưa hoàn thành được trừng phạt của trò chơi!"
Ôn Văn móc móc mũi, dùng đôi mắt cá chết khinh miệt nhìn Ngô Vọng nói: "Bằng không thì sao chứ, mày tưởng tao ngu chắc, thật sự sẽ giết người sao?"
"Còn nữa, tao có làm trái với quy tắc hay không, trong lòng mày tự hiểu."
Ngô Vọng tức tới muốn phọt máu, nhưng quy tắc trò chơi là do hắn định ra, trước khi một bên không thể hoàn thành nghiêm phạt thì trò chơi sẽ không ngừng lại, cho dù là chính bản thân Ngô Vọng muốn vi phạm thì cũng phải trả cái giá rất lớn, hắn chỉ có thể kiên trì tiếp tục chơi với Ôn Văn.
Cũng không thể nào trách Ngô Vọng sơ sót, thật sự là dáng vẻ của Ôn Văn quá có tính mê hoặc, dáng vẻ của anh rõ ràng chính là bộ dạng có thể giết chóc điên cuồng, điều này thật sự rất khó diễn được.
Mà xét theo một ý nghĩa nào đó, cuồng khí cũng gia tăng độ tin cậy của Ôn Văn, cho dù biểu cảm của Ôn Văn là giả thì hơi thở điên cuồng chủ động phát ra không thể nào giả được.
Thế nên Ngô Vọng căn bản không ngờ Ôn Văn lại đang giở trò bịp mình.
Huống chi điều kiện mà Ôn Văn nói ra lại quá mê người, Ngô Vọng lại đang muốn giảm quân số bên siêu thợ săn, vì thế mới rơi vào hố của Ôn Văn.
Chủ yếu nhất là Ngô Vọng căn bản không biết có một siêu thợ săn đặc biệt bị bắn bể đầu vẫn có thể khôi phục lại như lúc ban đầu!
"Tiếp tục trò chơi thôi, mày không thể chơi xấu đấy!" Ôn Văn híp mắt hèn mọn nói, không hề nhìn ra chút dáng vẻ điên cuồng nào trước đó.
Ngô Vọng từ trong hàm răng phun ra mấy chữ: "Được... được lắm, tao chơi với mày!"
Trò chơi kế tiếp là đổ xí ngầu, lần này Ngô Vọng cầm xí ngầu xong thì bắt đầu xem xét cẩn thận viên xí ngầu, giống như muốn từ đó dòm ra một đóa hoa vậy.
Mà hành vi dây dưa kỳ kèo của Ngô Vọng không chỉ là quan sát viên xí ngầu mà thôi, tuy không thể vi phạm quy tắc trò chơi nhưng Ngô Vọng có thể kéo dài tiến trình của trò chơi, đúng lúc ngừng lại tổn hại.
Bên kia nhóm siêu thợ săn đã sắp quét sạch đám quái vật nhỏ, chuẩn bị tấn công vào trong bãi đậu xe dưới tầng hầm.
Ôn Văn thở dài một tiếng, xem ra lừa gạt chỉ có thể tiến hành tới đây thôi, vốn anh còn tưởng có thể sử dụng năng lực bất tử của Sở Vĩ kiếm được nhiều chỗ tốt hơn.
Dù sao thì như bây giờ cũng không thiệt thòi gì.
Ánh mắt Ôn Văn lộ ra một tia hung ác, kế tiếp anh sẽ ra tay với Ngô Vọng, hi vọng có thể để Ngô Vọng vĩnh viễn lưu lại nơi này, về phần ấn ký trò chơi, anh có thể vào trạm thu nhận rồi xóa đi bất cứ lúc nào.
Thế nhưng Ôn Văn còn chưa ra tay thì Ngô Vọng đã bắt đầu phun máu.
Phun một phát liền phun không ngừng, từng ngụm từng ngụm giống như không dứt như bị Tào Tháo rượt vậy, ngược lại làm Ôn Văn có chút không dám ra tay.
Ngô Vọng hoảng sợ nhìn về phía hầm đậu xe, trước đó hắn triệu hồi quái vật nhỏ lâu như vậy cũng chỉ thiệt hại một con rối mà thôi.
Mà khi nãy cả năm con rối còn lại đã bị giết chết toàn bộ chỉ trong một khoảng thời gian ngắn!
Ký ức của con rối cuối cùng truyền về trên người Ngô Vọng, làm hắn nhìn thấy một màn trước khi những con rối chết.
Con rối trò chơi của Ngô Vọng khác với con rối bình thường, là sau khi chiến thắng hoàn toàn một người siêu năng, hắn sẽ tiến hành cải tạo xóa đi ý thức của người đó mà thành.
Trên bản chất thì con rối trò chơi kỳ thực chính là người siêu năng bị hắn khống chế, vì thế mới có thể sử dụng phương pháp này kết nối với thế giới trong và ngoài, dẫn quái vật tới hiện thực.
Bình thường quái vật thông qua phương pháp này triệu hồi tới sẽ xem kẻ triệu hồi là mục tiêu hàng đầu.
Nhưng đám con rối của Ngô Vọng không có khả năng khác, nhưng năng lực bảo vệ tính mạng thì rất mạnh mẽ, đám quái vật nhỏ kia cũng vì không thể làm gì được đám con rối nên mới đặt mục tiêu vào đám người bình thường không có sức chống cự ở bên ngoài bãi đậu xe.
Căn cứ vào đánh giá của Ngô Vọng trước đó, khi con rối của hắn tổn hại tới con thứ ba thứ tư thì cũng đủ để làm thành phố Hóa Sơn này hỗn loạn cả lên rồi.
Thật không ngờ triệu hồi thật lâu cũng chỉ tổn hại một con rối, bởi vì thực sự không thể chịu nổi triệu hồi quá thường xuyên mà hỏng mất thôi, những con rối khác không có vấn đề gì cả.
Mà lúc Ngô Vọng chuẩn bị thu tay lại thì tầm mắt của cả năm con rối đã cùng tụ lại một nơi, một cái vuốt chim có màu xanh biếc từ trong hư không lộ ra ngoài...
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo